hãy tả về kỳ nghỉ hè của em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong ngày sinh nhật lần thứ tám của em, cô Xuân tặng cho em một cây bút máy. Ôi! Trông chiếc bút mới đẹp làm sao!
Cây bút nhỏ nhắn, xinh xinh, dài bằng một gang tay của em, tròn trĩnh như ngón tay trỏ của chị gái em. Nắp bút làm bằng mạ kền vàng óng ánh. Trên nắp bút có khắc dòng chữ Trung Quốc và số 366. Thân bút là một ống nhựa màu đen, trơn bóng, càng về phía sau càng thon lại như búp măng non.
Mở nắp bút ra, hiện lên trước mắt em là một chiếc ngòi nhỏ xíu, sáng lấp lánh như ánh sao đêm. Em xoay thân bút theo chiều kim đồng hồ để lấy mực. Chiếc ruột gà làm bằng cao su, phía ngoài là một ống sắt mạ bạc có rãnh khuyết hai bên dùng để bóp mạnh đẩy không khí trong ruột gà ra ngoài khi em nhúng ngòi bút vào lọ mực, buông tay ra, mực theo ống dẫn lên đầy ruột gà. Phía trong ruột gồ cà một ống nhựa rỗng, nhỏ như que tăm dùng đề dẫn mực. Hôm mới dùng chiếc bút lần đầu, nét chữ còn gai gai. Nhưng vài tuần sau, ngòi bút, lại trơn, chạy đều trên trang giấy và nét chữ trở nên mềm mại.
Em thầm cám ơn cô Xuân đã tặng em một món quà đúng sở thích và giúp em học tập đạt kết quả cao.
1. Đoạn văn trên được trích trong tác phẩm Cổng trường mở ra. Của tác giả Lý Lan
2. Đoạn văn trên trích dẫn câu văn trong tác phẩm Tôi đi học. Của tác giả Thanh Tịnh
3. Bài này làm sau
Ngày đầu tiên đi học luôn là ngày để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng ta cho đến tận sau này . . .
Buổi tối trước hôm tựu trường, em hồi hộp, háo hức đến lạ. Sau khi chuẩn bị áo quần, cặp sách đi học, mẹ bảo em đi nghỉ sớm. Nhưng nỗi lo lắng và hồi hộp khiến em trằn trọc mãi mà vẫn chưa ngủ được. Trong đầu em lúc đó chỉ nghĩ mong sao cho trời mau sáng để được đến trường.
Buổi sáng mùa thu hôm ấy, sau khi mặc đồng phục, cả nhà em chụp một tấm hình kỷ niệm ngày đầu tiên em đi học. Ăn sáng xong, mẹ dắt tay em đến trường với tất cả sự háo hức, tràn đầy niềm vui. Bầu trời trong xanh và có chút se lạnh, con đường quen thuộc bỗng ồn ào, náo nhiệt lạ thường. Các anh chị trong trường đeo khăn quàng đỏ thắm cười đùa vui vẻ trước sân trường. Cổng trường rực rỡ cờ hoa, biểu ngữ và bóng bay. Cây cối những ngày hè lặng lẽ, nay bừng tỉnh giấc, hoa lá reo vui cùng đám học trò. Trường lớp được quét vôi sáng sủa, cảnh vật thêm tươi mới và tràn đầy sức sống . . .
Tiếng trống trường bỗng rộn rã, cô giáo chủ nhiệm bước ra, đón các em học sinh lớp 1. Lúc này mẹ buông tay em và bảo em vào xếp hàng cùng các bạn. Lúc này em rơm róm nước mắt, lo sợ mẹ sẽ về, em víu lấy áo mẹ thật chặt. Mẹ dịu dàng an ủi và động viên em, em mới chịu buông tay mẹ để xếp hàng vào lớp.Chúng em xếp thành ba hàng thẳng tắp, sau đó cô chủ nhiệm dẫn cả lớp vào phòng học. Em vẫn cố ngoái lại nhìn xem mẹ có còn ở lại không. Mặc dù đã cố gắng nhìn mọi nơi, nhưng em không thấy mẹ đâu cả, lòng lại càng thấy hồi hộp hơn. Vào chỗ ngồi, chúng em bắt đầu bài học đầu tiên của đời mình. Cô chỉ cách cầm bút, tập cho em viết chữ . . . Và rồi ba tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ học kết thúc. Bàn tay mẹ dịu dàng khẽ đặt lên vai em và nói " Mình về nhà thôi con"
Ngày đầu tiên đi học của em như thế đấy. Tuy bây giờ đã trưởng thành hơn rất nhiều so với ngày hôm ấy, nhưng ngày đầu tiên đi học vẫn mãi in sâu vào tâm trí em.
1.Cổ áo
2.Con ngựa
3.mở mắt
4.con tem
5.chính
6.Ba n=Bốn=>Ba n= Bố n
7.Tiếng kêu meooo........
8.Luộc con cua lên
Cổ áo
Con ngựa
Thức dậy
Tem thư
Chính ( chín-h)
Ba = bố, thêm n vào cả hai vế ta được Ba n = Bố n
Tiếng kêu meo meo và sinh ra mèo con
Luộc con cua lên, thế là thành con cua chín, và đương nhiên là sẽ chín cả chân
cột đèn giao thông nhé mình nhanh nhất kick mình nha kb luôn
Trong sân trường em có trồng rất nhiều loại cây. Trong đó em thích nhất là cây bàng ở gần cửa lớp.
Cây bàng đã lớn lắm rồi, nhìn từ xa giống như một chiếc dù khổng lồ. Gốc cây bàng bằng một vòng tay em ôm không xuể. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất như những con rắn hổ mang và có những rễ cắm sâu vào lòng đất để hút chất bổ nuôi cây và giúp cho cây đứng vững. Thân cây thẳng như cái cột đình, vỏ cây màu nâu xám có nhiều vết sẹo. Cây bàng đặc biệt hơn những cây khác và chia thành nhiều tầng che mát cả một vùng đất rộng lớn, càng lên cao màu xanh của tán lá càng nhạt dần. Lá bàng hình bầu dục có màu xanh và che kín không cho ánh nắng xuyên qua sân trường. Mùa thu lá bàng chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, mỗi khi có gió thổi nhẹ những chiếc lá đỏ lìa cành để lại những cành khẳng khiu trụi lá trông rất tội nghiệp. Đông qua xuân đến cây bàng lại đâm chồi nảy lộc xuất hiện những chiếc lá non màu nõn chuối tràn đầy sức sống. Hoa bàng màu trắng ngà kết thành từng chuỗi. Ẩn mình sau kẽ lá là những quả bàng màu xanh lục hình tròn và dẹp hai đầu. Khi già trái bàng chuyển sang màu vàng lúc ăn có vị chát. Chúng em thường quây quần bên gốc cây bàng để chơi. Trên cây những chú chim hót líu lo như vui đùa với các em. Mỗi khi trực nhật em còn tưới nước cho cây tươi tốt.
Em rất quý cây bàng vì cây cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tô điểm vẻ đẹp cho trường em. Những trưa hè êm ả được ngắm hoa bàng rơi thật thích thú biết bao.
Trong sân trường em có trồng rất nhiều loại cây. Trong đó em thích nhất là cây bàng ở gần cửa lớp.
Cây bàng đã lớn lắm rồi, nhìn từ xa giống như một chiếc dù khổng lồ. Gốc cây bàng bằng một vòng tay em ôm không xuể. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất như những con rắn hổ mang và có những rễ cắm sâu vào lòng đất để hút chất bổ nuôi cây và giúp cho cây đứng vững. Thân cây thẳng như cái cột đình, vỏ cây màu nâu xám có nhiều vết sẹo. Cây bàng đặc biệt hơn những cây khác và chia thành nhiều tầng che mát cả một vùng đất rộng lớn, càng lên cao màu xanh của tán lá càng nhạt dần. Lá bàng hình bầu dục có màu xanh và che kín không cho ánh nắng xuyên qua sân trường. Mùa thu lá bàng chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, mỗi khi có gió thổi nhẹ những chiếc lá đỏ lìa cành để lại những cành khẳng khiu trụi lá trông rất tội nghiệp. Đông qua xuân đến cây bàng lại đâm chồi nảy lộc xuất hiện những chiếc lá non màu nõn chuối tràn đầy sức sống. Hoa bàng màu trắng ngà kết thành từng chuỗi. Ẩn mình sau kẽ lá là những quả bàng màu xanh lục hình tròn và dẹp hai đầu. Khi già trái bàng chuyển sang màu vàng lúc ăn có vị chát. Chúng em thường quây quần bên gốc cây bàng để chơi. Trên cây những chú chim hót líu lo như vui đùa với các em. Mỗi khi trực nhật em còn tưới nước cho cây tươi tốt.
Em rất quý cây bàng vì cây cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tô điểm vẻ đẹp cho trường em. Những trưa hè êm ả được ngắm hoa bàng rơi thật thích thú biết bao.
Khi bác phượng già khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ rực, cô bằng lăng vận chiếc váy tím ngát và dàn đồng ca ve sầu không ngớt kêu vang là lúc một mùa hè bắt đầu. Đó cũng là lúc các bạn học sinh bước vào kì nghỉ bổ ích và lí thú. Cho tới bây giờ, tôi vẫn nhớ như in kì nghỉ hè năm lớp 2 ở quê ngoại tại Thái Bình.
Đó không phải là lần đầu tiên tôi về quê, nhưng chuyến đi lần này để lại cho tôi nhiều hiểu biết, nhiều kỉ niệm và nhiều cảm xúc hơn cả . Chị em tôi được báo trước sẽ được về quê, chúng tôi ai nấy đều háo hức, mừng vui, tất bật chuẩn bị bao nhiêu đồ đạc. Sáng sớm, chiếc xe bắt đầu chuyển bánh, để lại hàng cây, mái nhà trên con phố thân thuộc. Chẳng mấy chốc, đồng ruộng bao la hiện ra xanh mướt. Con đường làng thẳng, dài tít tắp. Hai bên đường là cánh đồng lúa đang độ chín vàng. Từng đợt gió thổi qua, đồng lúa nghiêng từng đợt theo gió như những con sóng trải dài vô tận.
Về chiều, vùng quê yên ả này đẹp như một bức tranh đa sắc màu và rộn như một bản hòa tấu. Sau lũy tre làng, mặt trời đỏ rực hắt ngang những tia nắng cuối ngày xuống vòm cây tán lá. Cánh đồng thay chiếc áo vàng tươi hồi sáng bằng chiếc áo vàng vươm. Những ngôi nhà mái ngói đỏ xanh xem kẽ giữa vườn cây. Tiếng gà chip chíp, tiếng lợn eng éc, tiếng vịt quác quác đòi ăn. Tiếng mõ trâu, bò gọi sau ngày dài đi ăn. Tiếng của những bác nông dân đang bàn tán xôn xao. Tôi gặp An vào buổi chiều đó. Nhà cô bạn gần nhà bà nội. Sáng hôm sau, tôi thấy An cầm một chiếc diều rất đẹp. Lúc đó, tôi thấy thích quá nên chạy sang hỏi mượn nhưng vừa mượn vừa với tay giật lấy luôn. An hỏi lớn với khuôn mặt đầy bất ngờ và giành lại: “Đây là diều của tớ mà?”. Tôi òa khóc nức nở. Bà tôi chạy ra hỏi chuyện, tôi được đà càng khóc lớn. An kể lại câu chuyện rồi nhường tôi chiếc diều. Tôi cầm và chạy vào sân. Nhưng tôi lại không biết chơi. Nghĩ hồi lâu, tôi lại ngó nghiêng sang nhà An. An thấy tôi và gọi tôi vào. Tôi ấp úng xin lỗi rồi bảo An chỉ cho tôi cách chơi. Cô bạn mỉm cười rồi kéo tôi ra một bãi cỏ rộng. Ở đó, từng đợt gió thổi rất lớn. An thả dây từ từ, chiếc diều bay bay trong gió, càng lúc càng cao. An đưa cho tôi cầm dây diều. Thế là cả sáng hôm đó, tôi và An đã chơi vui vẻ với nhau. Lúc về, chúng tôi đi qua cánh đồng. Những bác nông dân vẫn đang chăm chỉ gặt hái trên đồng. Tay cầm liềm, tay cầm bó lúa, gặt rồi bó liên tục. Trên gương mặt các bác, mồ hôi nhễ nhại. Bác khẽ lau bằng chiếc khan đã đội sẵn rồi tươi cười gặt tiếp. Ôi chao! Cái khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt đó tôi đã thấu hiểu sự vất vả của những người làm ra hạt thóc, hạt gạo.
Kể từ hôm đó, tôi và An trở nên thân thiết. An dẫn tôi đi nhiều nơi ở vùng đất này. Kì nghỉ này đã cho tôi hiểu rõ về quê hương của mình. Bây giờ, tôi luôn mong ngóng được nghỉ hè, để được về quê, gặp cô bạn hiền lành, gặp cánh đồng mênh mông, nghe tiếng chiều rộn rã và nghe tiếng quê hương vang trong trái tim mình
Mùa hè ở Nha Trang
Mùa hè năm ngoái, em cùng gia đình đi nghỉ mát tại Nha Trang.
Vừa đến nơi, nhận khách sạn xong em cùng chị Nghi rủ nhau chạy ra biển. Biển trải dài mênh mông đẹp tuyệt. Nước biển xanh trong từng con sóng cuồn cuộn xô vào bờ tung bọt trắng xóa.
Ngoài khơi, những chiếc tàu đánh cá đang di động trên mặt biển trông nó chỉ nhỏ như món đồ chơi của em. Hai chị em tha hồ lặn ngụp trong dòng nước mát.
Ba mẹ em ngồi nghỉ trên bãi cát. Ba mẹ em ngồi nghỉ trên bãi cát dưới hành dừa vi vu gió thổi nhìn chúng em chơi đùa. Tắm biển xong, cả gia đình em trở về khách sạn.
Những ngày nghỉ hè ở Nha Trang thật tuyệt. Em mong được đến Nha Trang lần nữa vào mùa hè sắp tới.