K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 12 2024

thủ tục

19 tháng 12 2024

☹⚽❤♂

19 tháng 12 2024

A đù chém 

19 tháng 12 2024

Mỗi khi mùa xuân đến, em cảm nhận được sự tươi mới và tràn đầy sức sống của thiên nhiên. Những cơn gió xuân nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương thơm của hoa cỏ, cây cối bắt đầu nở rộ, khoe sắc thắm. Mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp nơi, làm cho không khí trở nên trong lành, dễ chịu. Âm thanh của chim hót líu lo, tiếng cười nói vui vẻ của mọi người như hòa quyện với nhau tạo thành một bức tranh sống động. Mùa xuân không chỉ mang lại vẻ đẹp thiên nhiên mà còn thổi vào lòng người một cảm giác bình yên, hy vọng và niềm tin vào một năm mới đầy may mắn và thành công. Em yêu mùa xuân vì nó đem lại cảm giác tràn đầy sức sống và những khởi đầu mới.

19 tháng 12 2024

Bạn học trường nào v 

19 tháng 12 2024

Trường hoa Lư tỉnh Thái Bình

Đêm trở về Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Một nhành cây ướt đẫm mưa rào Đêm bên bờ biển, cát và sao Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ Đêm đầu tiên tôi trở về quê cũ Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng Chỉ ánh sao, mùi cỏ cháy hun thuyền Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Có thể là ngọn gió Lá rào rào nước rơi Hay một cánh chim bay Thuỷ triều...
Đọc tiếp
Đêm trở về Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Một nhành cây ướt đẫm mưa rào Đêm bên bờ biển, cát và sao Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏ Đêm đầu tiên tôi trở về quê cũ Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng Chỉ ánh sao, mùi cỏ cháy hun thuyền Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Có thể là ngọn gió Lá rào rào nước rơi Hay một cánh chim bay Thuỷ triều lớn đang ngập tràn khắp bãi Những tảng đá vôi trắng tinh như muối Những tảng đá xanh lấp lánh rong mềm Tôi mở cửa ra vườn Bốn bề xào xạc Từ cành thấp lên cành cao Từ cây này sang cây khác Tiếng thì thầm lan mãi đến xa xôi Có lẽ nào cây đã nhận ra tôi? Chân tôi bước trên đất và trên cỏ Tôi nghe tiếng chim đêm, tôi chạm vào tảng đá Lòng bỗng xạc xào run rẩy như cây Trời sáng mau đi cho tôi gặp mặt người Hai mươi năm hai mươi năm mong nhớ Hai mươi năm tôi mới có một khung cửa sổ Để mở ra là gặp quê nhà Ôi mùi thơm của những bông hoa Những nhành cây hiền dịu Những nhành cây như bàn tay trìu mến Của quê nhà đang ngả xuống vai tôi Nước mắt hoà với giọt mưa vui Gà gáy sáng, vòm xanh nắng dậy! (Xuân Quỳnh, Không bao giờ là cuối, 2011) Từ văn bản trên, gợi cho em những suy nghĩ gì về mối quan hệ giữa con người với quê hương? (trả lời khoảng 3 dòng).
1
19 tháng 12 2024

Đoạn thơ gợi cho em suy nghĩ về mối quan hệ sâu sắc, gắn bó giữa con người và quê hương. Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là cội nguồn, nơi ta luôn hướng về dù đi xa. Những hình ảnh quen thuộc như cành cây, tiếng chim hay mùi cỏ cháy không chỉ là cảnh vật mà còn là những ký ức, tình cảm tha thiết, khắc sâu trong lòng mỗi người. Quê hương luôn là nguồn động viên và là nơi ta tìm về sau những năm tháng xa cách.

19 tháng 12 2024

Trải nghiệm đáng nhớ nhất mà tôi đã trải qua là chuyến đi du lịch đến Hà Nội cùng gia đình. Đó là một kỳ nghỉ vào mùa hè năm ngoái, khi tôi vừa hoàn thành xong kỳ thi học kỳ. Chuyến đi này không chỉ giúp tôi thư giãn mà còn là cơ hội để tôi khám phá những cảnh đẹp của thủ đô và có những kỷ niệm tuyệt vời với gia đình.

Một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi tôi và gia đình tham quan Hồ Hoàn Kiếm vào một buổi chiều mát mẻ. Cảnh vật xung quanh thật đẹp, mặt hồ lăn tăn sóng nước, những cây cổ thụ xanh mát và cầu Thê Húc đỏ rực nổi bật giữa không gian tĩnh lặng. Chúng tôi ngồi bên hồ, trò chuyện và thưởng thức những món ăn vặt đặc sản như bánh cuốn, nem rán. Cảm giác ấy thật bình yên và thư giãn.

Điều đặc biệt hơn nữa là tôi được tham gia vào lễ hội truyền thống của khu phố cổ, nơi mọi người mặc trang phục truyền thống và hát các bài hát dân gian. Không khí trong lễ hội thật sôi động và vui vẻ, tôi cảm thấy như được hòa mình vào không gian của một Hà Nội xưa.

Chuyến đi này không chỉ giúp tôi tìm lại sự cân bằng sau những ngày học căng thẳng, mà còn mang đến cho tôi những kỷ niệm không thể quên với gia đình và những cảnh đẹp của thủ đô.

19 tháng 12 2024

Tưởng tượng mình là một bông hoa cúc trong vườn vào mùa thu, tôi cảm nhận rõ không khí mát mẻ, dịu dàng của mùa thu đang bao quanh. Những tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua làn mây mỏng, chiếu xuống vườn hoa, khiến màu sắc của các bông hoa thêm phần rực rỡ. Cây cối trong vườn đã bắt đầu chuyển màu vàng, đỏ, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Gió thu thổi nhẹ qua, mang theo hương thơm ngọt ngào của các bông cúc đang nở rộ, những cánh hoa mềm mại rung rinh trong gió. Vào những buổi sáng sương sớm, tôi và các bạn hoa cùng nhau khoe sắc, đón nhận những tia nắng đầu tiên của ngày mới. Mùa thu là thời điểm tuyệt vời nhất để tôi được tỏa sáng, đem đến sắc màu tươi vui cho khu vườn.

19 tháng 12 2024

thông điệp gì

20 tháng 12 2024

thông điệp về tình yêu

18 tháng 12 2024

Kỷ niệm đáng nhớ với bạn thân lớp 4

Tuổi thơ của tôi gắn liền với những kỷ niệm ngọt ngào, trong sáng bên người bạn thân tên Minh. Minh là bạn cùng lớp và cũng là hàng xóm của tôi. Chúng tôi luôn đồng hành cùng nhau trong mọi trò chơi, mọi buổi học và cả những lần nghịch ngợm khiến người lớn phải lắc đầu. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất với Minh diễn ra vào một buổi chiều mùa hè năm lớp 4, khi cả hai quyết định đi câu cá bên bờ sông nhỏ ở cuối làng.

Hôm đó là một ngày nắng đẹp, trời xanh cao, gió nhẹ thổi làm những tán cây bên đường xào xạc. Sau giờ học buổi sáng, Minh mang hai chiếc cần câu tự làm bằng tre và một hộp nhỏ đựng giun đất đến nhà tôi. Cậu hào hứng nói:

  • Này, đi câu cá với tớ đi! Hôm qua tớ ra đây xem, thấy nhiều cá lắm!

Tôi nghe thế liền gật đầu đồng ý ngay. Cả hai đứa mang theo một chiếc giỏ nhỏ để đựng cá, rồi chạy bộ ra bờ sông. Con đường dẫn đến bờ sông trải dài qua cánh đồng lúa xanh mướt, thoảng mùi hương thơm của lúa đang thì con gái. Khi đến nơi, khung cảnh trước mắt thật yên bình: dòng nước trong vắt, những đám cỏ lau đung đưa trong gió, và vài chú chuồn chuồn bay lượn trên mặt nước.

Minh chọn một chỗ ngồi dưới bóng cây râm mát, còn tôi ngồi cách cậu một đoạn. Chúng tôi cẩn thận móc giun vào lưỡi câu, thả xuống dòng nước và bắt đầu chờ đợi. Minh lúc nào cũng tỏ ra rất kiên nhẫn, còn tôi thì sốt ruột, liên tục kiểm tra cần câu xem có cá cắn mồi hay chưa.

Được một lúc, Minh reo lên:

  • Có cá rồi!

Cậu kéo cần lên, và quả thật, một chú cá nhỏ đang quẫy đuôi mạnh mẽ. Minh cười toe toét, tự hào vì là người đầu tiên bắt được cá. Tôi nhìn cậu với ánh mắt vừa ghen tị vừa quyết tâm. Tôi nghĩ thầm: “Không thể để Minh thắng mình được!”.

Tôi tập trung hơn, giữ im lặng để không làm cá sợ. Một lát sau, cần câu của tôi cũng rung lên. Tôi mừng rỡ kéo lên, nhưng khi nhìn thấy thứ mắc vào lưỡi câu, tôi không khỏi thất vọng. Đó không phải là cá, mà chỉ là một cành cây nhỏ trôi dưới nước. Minh nhìn thấy liền ôm bụng cười nghiêng ngả, còn tôi thì đỏ bừng mặt vì xấu hổ.

Nhưng tôi không bỏ cuộc. Sau một hồi kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng tôi cũng bắt được một chú cá nhỏ xíu. Dù cá của tôi không to như của Minh, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất vui. Chúng tôi tiếp tục câu cá đến khi mặt trời bắt đầu lặn. Kết quả là Minh bắt được ba con cá, còn tôi chỉ được một con, nhưng điều đó không quan trọng.

Trên đường về, Minh nói:

  • Hôm nay vui thật! Mai chúng mình lại đi nữa nhé!

Tôi gật đầu, trong lòng tràn ngập niềm hạnh phúc. Dù hôm đó cá không nhiều, nhưng chúng tôi đã có một buổi chiều thật đáng nhớ, với những tiếng cười và những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau.

Bây giờ, mỗi khi nhớ lại kỷ niệm ấy, tôi lại thấy lòng mình ấm áp. Tình bạn trong sáng, giản dị giữa tôi và Minh luôn là một phần ký ức đẹp nhất của tuổi thơ, khiến tôi mỉm cười mỗi khi nghĩ về. Chuyến đi câu cá năm ấy không chỉ là một trò chơi, mà còn là minh chứng cho tình bạn gắn bó giữa hai đứa trẻ lớp 4.