K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 11 2024

Miền Bắc Việt Nam là nơi giàu truyền thống văn hóa, với nhiều câu ca dao và tục ngữ đặc sắc. Dưới đây là một số câu nổi bật về quê hương miền Bắc:

  1. Ca dao:

    • “Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”

    • “Ai ơi bưng bát cơm đầy, Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần.”

  2. Tục ngữ:

    • “Làng nào chợ nấy.”

    • “Chim khôn kêu tiếng rảnh rang, Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.”

Những câu ca dao, tục ngữ này không chỉ là những lời thơ ca đơn thuần mà còn ẩn chứa những giá trị văn hóa, lịch sử, và tình cảm sâu sắc về quê hương. 

27 tháng 11 2024

cảm ơn bạn nha

 

27 tháng 11 2024

Dễ mà chỉ cần viết một ai đó

27 tháng 11 2024

Trong cuộc đời mỗi người, có những kỷ niệm đẹp đẽ mà chúng ta luôn giữ gìn trong trái tim. Đối với tôi, kỷ niệm với bà ngoại là một trong những khoảnh khắc quý giá nhất.

Tôi nhớ những ngày hè, khi tôi còn là một đứa trẻ, bà thường gọi tôi về nhà để ở lại chơi. Bà sống trong một ngôi nhà nhỏ ở quê, nơi có vườn rau xanh mướt và những hàng cây ăn trái trĩu quả. Mỗi buổi sáng, bà dậy sớm để tưới cây và hái rau. Tôi thích chạy theo bà, giúp bà nhặt rau và nghe bà kể những câu chuyện thú vị về thời trẻ của bà.

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất là khi bà dạy tôi làm bánh. Bà có một công thức làm bánh truyền thống mà bà đã gìn giữ suốt nhiều năm. Chúng tôi cùng nhau trộn bột, đập trứng và thêm đường. Bà luôn kiên nhẫn hướng dẫn tôi từng bước một, từ cách đánh bột cho đến cách nướng bánh. Hương thơm của bánh nướng lan tỏa khắp nhà, khiến tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Khi bánh chín, chúng tôi cùng nhau thưởng thức thành quả. Bà thường nói: "Bánh ngon nhất là bánh được làm từ tình yêu." Tôi hiểu rằng không chỉ là những chiếc bánh, mà còn là tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau.

Bà đã dạy tôi nhiều điều, không chỉ về nấu ăn mà còn về cuộc sống. Bà luôn khuyên tôi phải sống thật chân thành, yêu thương và chia sẻ với mọi người xung quanh. Những bài học ấy đã theo tôi suốt cuộc đời.

Giờ đây, khi nghĩ về bà, tôi luôn cảm thấy ấm áp và tràn đầy yêu thương. Dù bà đã ra đi, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ ấy vẫn sống mãi trong trái tim tôi. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những khoảnh khắc bên bà, và tôi hy vọng sẽ truyền lại những giá trị ấy cho thế hệ sau.

27 tháng 11 2024

Nhân vật Thằn Lằn và Cụ Giàu Cóc trong bài "Giọt Sương Đêm" mang đến những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và mối quan hệ giữa các thế hệ.

  • Thằn Lằn thường được miêu tả như một nhân vật tinh nghịch, lanh lợi và tò mò. Thằn Lằn đại diện cho sức sống mãnh liệt và khát khao khám phá thế giới. Nó thường hành động theo bản năng và ít suy nghĩ đến hậu quả dài hạn, phản ánh một khía cạnh trong tính cách con người.

  • Cụ Giàu Cóc lại mang hình ảnh của sự uyên thâm, kinh nghiệm và hiểu biết. Cụ Giàu Cóc đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống và có cái nhìn sâu sắc hơn về thế giới. Cụ đại diện cho sự điềm tĩnh, bình an và thấu hiểu.

Sự tương tác giữa Thằn Lằn và Cụ Giàu Cóc thể hiện một sự hài hòa giữa những gì năng động và những gì sâu sắc, giữa niềm vui trẻ thơ và sự chiêm nghiệm của tuổi già.

ban tick đúng cho mk nhá

27 tháng 11 2024

Là sao ???

27 tháng 11 2024

văn bản trên được viết theo thể thơ lục bát 

27 tháng 11 2024

5 củ

 

(4 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:  Thị Phương: (Hát tiếp) - Người chồng tôi tên gọi Trương Viên                                        Vua sai dẹp giặc nước Xiêm khơi chừng                                        Bởi vì đâu chếch nón ả Hằng                                        Thờ chồng chực tiết khăng khăng chẳng...
Đọc tiếp

(4 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5: 

Thị Phương: (Hát tiếp) - Người chồng tôi tên gọi Trương Viên

                                       Vua sai dẹp giặc nước Xiêm khơi chừng

                                       Bởi vì đâu chếch nón ả Hằng

                                       Thờ chồng chực tiết khăng khăng chẳng rời

                                       Bởi vì đâu binh lửa bời bời

                                       Xa miền quê quán, ngụ nơi lâm tuyền

                                       Một mình tôi nuôi mẹ truân chuyên

                                       Quyết liều phận bạc chẳng dám quên ngãi chàng

                                       Gặp những loài ác thú hổ lang

                                       Người rắp làm hại, khấn kêu vang lại lành

                                       Trở ra về qua miếu thần linh

                                       Thần đòi khoét mắt lòng thành tôi kính dâng

                                       Vậy nên mù mịt tối tăm

                                       Nàng tiên dạy hát, kiếm ăn qua tháng ngày.

                                       Sự tình này trời đất có thấu hay

                                       Chàng Trương Viên có biết nông nỗi này cho chăng?

Trương Viên:                - Nghe tiếng đàn cùng tiếng hát

                                       Chuyển động tâm thần

                                       Đường từ mẫu có biết chăng, hỡi mẹ?

Thị Phương: (Nói sử)   - Tiền ông thưởng tôi còn để đó

                                       Tôi chẳng hề tiêu đụng một phân

                                       Xin ông dùng nói chuyện tần ngần

                                       Mà tôi mang tiếng không thanh danh tiết

Trương Viên:                - Tưởng là nhận vợ, vợ lại chẳng nhìn

                                       Đường từ mẫu có biết chăng, hỡi mẹ ? (Nói sử)

Mụ:                               - Ới con ơi,

                                       Con đừng nói nữa, trước tủi chồng, sau tủi mẹ.

Thị Phương: (Nói sử)   - Thực chồng con đã tỏ

                                       Hình dạng như in

                                       Nào trước khi phu phụ hợp hôn

                                       Những của ấy đưa ra nhận tích.

Mụ:                              - Ơi này con, vợ con nói: ngày xưa quan Thừa tướng có cho cái gì làm ghi tích không, con đưa cho vợ nó xem để nó nhận.

Trương Viên:                - Anh khá khen em mười tám năm nay chẳng có đơn sai

                                       Lòng thương em nhớ mẹ ngậm ngùi.

                                       Đây, ngọc kim quyết giao em nhận tích

(Thị Phương cầm ngọc, ngọc nhẩy lên mắt, mắt sáng trở lại.)

Thị Phương:                 - Quả lòng trời lại đưa lại

                                       Ngọc nhảy vào, mắt được phong quang

                                       Mẹ ơi giờ con trông được rõ ràng

                                       Chồng con đây đã tỏ.

Mụ:                               - Mẹ mừng con đã yên lành như cũ

                                       Lại thêm mẫu tử đoàn viên

                                       Trời có đâu nỡ phụ người hiền

                                       Thế mới biết bĩ rồi lại thái.

(Trích Trương Viên, in trong Tuyển tập chèo cổ, Hà Văn Cầu, NXB Sân khấu, 1999)

Câu 1. Chỉ ra lối nói xuất hiện trong văn bản. 

Câu 2. Chỉ ra một chi tiết kì ảo trong văn bản trên. 

Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của các chỉ dẫn sân khấu trong tác phẩm. 

Câu 4. Trong lời hát của Thị Phương, nàng đã nhắc đến những sự việc nào trong suốt 18 năm lưu lạc?

Câu 5. Ý nghĩa và thông điệp của văn bản trên là gì?

0