Đọc hiểu Gửi bé bống ở xứ sở niềm vui
Thomas Friedman (1) viết trong cuốn "Thế giới phẳng” bàn về cách con người trên hành tinh luôn chia làm hai nửa đêm - ngày ngày đang làm việc cùng nhau. Đó là khi nhân viên ở đông bán cầu trở về nhà với người thân, những nhân viên ở tây bán cầu sẽ nhận lấy công việc còn dang dở. Vậy là bạn có thể ngủ yên dưới mái nhà của mình, còn công...
Đọc tiếp
Đọc hiểu Gửi bé bống ở xứ sở niềm vui
Thomas Friedman (1) viết trong cuốn "Thế giới phẳng” bàn về cách con người trên hành tinh luôn chia làm hai nửa đêm - ngày ngày đang làm việc cùng nhau. Đó là khi nhân viên ở đông bán cầu trở về nhà với người thân, những nhân viên ở tây bán cầu sẽ nhận lấy công việc còn dang dở. Vậy là bạn có thể ngủ yên dưới mái nhà của mình, còn công việc thì vẫn tiếp tục con đường của nó. Cuộc sống hối hả như vậy, đang cần chúng ta đến vậy. Làm sao có thể không vội vã? Nhưng đôi khi, bạn vẫn có những phút giây tĩnh lặng, xao lòng bởi những bài hát xưa cũ. Tôi cũng đã ngẩn ngơ như vậy khi nghe lại những “cậu bé” nhà Moffatts (2), hát trong một CD mà tôi đã mua từ rất lâu rồi: “Nếu cuộc đời là ngắn ngủi đến vậy - Tại sao bạn không để tôi yêu thương - Trước khi thời gian của chúng ta chảy cạn".
Không ai có cơ hội lật ngược chiếc đồng hồ cát của mình, dù chỉ một lần. Và cuộc sống tuyệt đẹp này, với mỗi chúng ta là duy nhất. Làm sao không tiếc nuối? Lên năm tuổi, tôi được biết là mẹ tôi, người mà tôi yêu nhất và cần nhất, một ngày nào đó sẽ rời khỏi thế gian này. Tôi đã khóc khi xót xa hỏi mẹ về ngày đó. Mẹ tôi phì cười “Sẽ còn rất lâu, rất lâu!”. Nhưng từ đó, nỗi buồn về một ngày, dù sẽ “rất lâu, rất lâu" sau này, không còn mẹ nữa, làm tôi yêu thương mẹ hơn gấp ngàn lần.
Cuộc sống này quả là quá ngắn ngủi để bày tỏ hết lòng yêu thương, dù chỉ với một người. Thử hỏi làm sao chúng ta không vội vã yêu thương? Cuộc sống chẳng hề đợi chúng ta, giữa những kế hoạch bộn bề, những ý định dở dang, những mong ước chưa thành, nó vẫn đòi hỏi chúng ta làm nhiều điều một lúc. Vừa yêu thương vừa sự nghiệp. Vừa cho mọi người vừa cho riêng mình. Vừa vì hiện tại vừa vì mãi mãi...Cuộc sống này vô giá là bởi nó hữu hạn. Điều đó giải thích tại sao con người sải bước nhanh đến vậy trên những con đường, mải mê làm việc đến vậy, say sưa sống và yêu thương đến vậy.
(Ngô Thị Phú Bình - Gửi bé Bống ở xứ sở niềm vui, NXB Kim Đồng, 2016, tr. 191- 195)
(1)Thomas Fiedman (sinh năm 1953): Nhà báo, nhà bình luận người Mỹ. (2) The Moffatts: Ban nhạc Canada gồm bốn thành viên trong một gia đình.
Câu 1. Văn bản sử dụng phương thức biểu đạt chính nào?
Câu 2. Tác giả trích lời bài hát trong đĩa CD cũ của những “cậu bé” nhà Moffatts có mục đích, tác dụng lập luận nào?
Câu 3. Chỉ ra và nêu hiệu quả của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu sau: “Không ai có cơ hội lật ngược chiếc đồng hồ cát của mình, dù chỉ một lần”
Câu 4. Nếu thông điệp ý nghĩa anh/chị rút ra từ văn bản? Vì sao?
Có cái đề thôi mà chị cũng viết sai chính tả được nữa.
Rồi làm đoạn văn, bài văn, hay kiểu trả lời câu hỏi chị.
Rồi chị đưa đề kiểu đấy như kiểu cho mâm đồ ăn mà không có cơm vậy á!!!!!!!!!
Mọi thứ trên đời này đều có thể lấy lại được ngoài trừ tuổi trẻ. Nhưng làm thế nào để sống không lãng phí quãng thời gian ấy? Đó cũng là vấn đề đặt ra cho lối sống của giới trẻ hiện nay. Cùng với sự phát triển của xã hội, lối sống của con người cũng thay đổi nhưng có phần tệ đi, đặc biệt là các bạn trẻ. Nhiều bạn học sinh hiện nay sử dụng ngôn ngữ không phù hợp với lứa tuổi vì cho rằng điều đó sẽ thể hiện cá tính của bản thân mình. Có bạn sẵn sàng nhuộm tóc vô số màu, ăn mặc phản cảm để thể hiện chất riêng của bản thân. Đôi khi họ bỏ qua cả “thuần phong mĩ tục” để hướng tới cái gọi là hiện đại tây phương. Thậm chí, những trận bạo lực học đường xuất hiện như cơm bữa, tràn lan trên khắp các mạng xã hội một cách vô tư, như một “trào lưu văn hóa” thịnh hành. Càng nghĩ càng thấy tồi tệ. Vậy nguyên nhân của tình trạng là gì? Về khách quan, trước hết là do các bạn chưa được dạy dỗ chu đáo, đôi khi còn là sự vô ý, thờ ơ hoặc quan tâm không đúng cách của cha mẹ. Thêm vào đó, chất môi trường cũng phần nào đó ảnh hưởng đến chất con người. Một môi trường không tốt sẽ tiềm ẩn nhiều tệ nạn, cám dỗ,…thu hút sự quan tâm của các bạn, làm cho các bạn dễ bị cuốn vào vòng tội lỗi. Tất nhiên, môi trường là điều kiện tiên quyết cho tính cách nhưng xét trên mặt chủ quan, đó là do ý thức chủ quan của mỗi người. Quá trình học tập, tiếp thu kiến thức, kinh nghiệm sẽ khiến con người có nhiều thay đổi từ bên trong, đặc biệt là về mặt tâm sinh lí dễ bị thao túng bởi điều không tốt. Các bạn đang ở độ tuổi mà nếu không đủ hiểu biết và vững vàng sẽ dễ a dua theo thói đời xấu xa. Hậu quả của lối sống này rất nghiêm trọng và nặng nề. Trước hết, nó ảnh hưởng đến trường lớp, thầy cô, bạn bè và thầy cô,…cùng với đó, lối sống này gây ra sự thiếu thiện cảm. Các bạn dễ dàng trở thành người xấu, người vô văn hóa trong mắt mọi người xung quanh. Những thói quen, sự “thích thể hiện” để lâu dần sẽ ăn sâu vào tính cách, trở thành một phần con người bạn, thậm chí nó còn lấn át phẩm chất tốt đẹp trong xã hội, biến mọi điều tốt đẹp thành xấu xa. Liệu chúng ta có giải pháp để thay đổi lối sống đó không? Câu trả lời là có vì mỗi cá nhân đều có thể thay đổi. Trước hết, bản thân từng người hãy hướng mình đến điều tích cực, tốt đẹp, những tấm gương sáng và đáng yêu trong đời sống, học cách tránh xa điều xấu xa và từ chối sự tiêu cực. Gia đình và nhà trường cũng cần kết hợp để đưa ra biện pháp giáo dục tốt hơn, dạy dỗ con em mình theo con đường đúng đăn, trở thành người có ích cho cộng đồng. Chúng ta không được lựa chọn hoàn cảnh sinh ra nhưng ta có thể lựa chọn cho mình cách sống tốt đẹp nhất và lan tỏa điều tích cực tới người xung quanh. Hãy sống tích cực và chung tay xây dựng một xã hội văn minh, tốt đẹp bạn nhé!