Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Nhưng rất lóng lánh.
2. Lóng lánh trong ly, trôi xuống dễ dàng,
3. Mình chim chủ yếu là màu lục lam lóng lánh.
4. Theia là nữ thần của "sắc xanh lóng lánh bấu trời".
5. Không, đời nào tôi làm việc đó, nhưng tôi thích mấy thứ lóng lánh.
6. Với sắc xanh lá phát sáng lóng lánh, radium cũng được sử dụng trong mỹ phẩm và đồ trang sức.
7. Trong hội thánh tín đồ đấng Christ, sự an ủi và khích lệ được ví như hạt ngọc có nhiều mặt lóng lánh.
8. Và ngài không đến với nghi thức long trọng và vinh hiển dành cho vua—không vương phục cũng không vương miện lóng lánh.
9. Nàng xây lưng ngoảnh mặt trước sự lóng lánh và giàu sang của Giê-ru-sa-lem và giữ lòng chung thủy với chàng chăn chiên.
10. Chim ruồi lóng lánh như viên ngọc nhỏ có cánh, có thể bay đứng một chỗ trên không như máy bay lên thẳng và ngay cả bay giật lùi.
1. Mở bài: Một buổi sáng đẹp trời, tôi rảo bước trên đường làng quen thuộc và ngắm nhìn cánh đồng lúa chín vàng rộng mênh mông
2. Thân bài:
Tả bao quát:
- Buổi không khí trong lành, mát mẻ.
- Thi thoảng những làn gió nhẹ lướt qua khiến em cảm nhận được mùi thơm của những hạt lúa chín.
- Phóng tầm mắt nhìn ra xa, cánh đồng lúa trải dài mênh mông như tấm lụa vàng...
Tả chi tiết:
- Len lỏi trên những bờ đê nhỏ, em thả mình vào cánh đồng lúa vàng ươm.
- Lúa năm nay được mùa, bông nào cũng nặng hạt.
- Tia nắng ban mai chiếu xuống, hạt nào hạt nấy căng tròn, mình chắc mẩy....
- Thi thoảng, nghe tiếng ồm ộp của những chú ếch đang nấp đâu đó dưới những khóm lúa.
- Từ sáng sớm các bác nông dân đã nhanh nhanh ra đồng, vừa đi vừa cười nói vui vẻ, một ngày mới bắt đầu...
Kết bài: Đứng giữa cánh đồng như đứng giữa một bức tranh, hứa hẹn một mùa bội thu cho người nông dân.
Ai cũng có một quê hương, ai cũng có một điều để nhớ khi nhắc về quê hương. Nhắc đến quê hương tôi, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được dòng sông Đào thân thương gắn bó với tôi suốt những năm tháng thơ ấu tươi đẹp.
Dòng sông Đào là một nhánh của sông Hồng bao la, chảy qua quê hương tôi. Nó đã có từ bao đời nay, từ khi tôi sinh ra, dòng sông đã yên bình ở đó. Sông trải dài qua bao xóm làng, ngày ngày, phù sa màu mỡ bồi đắp, cả dòng sông như một dải lụa đào quấn quanh làng quê. Hàng ngày, mặt nước yên bình, phẳng lặng in dấu cả bầu trời trong xanh với những đám mây trắng hồng. Hai bên bờ, những hàng tre, hàng liễu xanh ngắt, đứng sừng sững, xõa mái tóc dài xuống mặt nước giống như những nàng thiếu nữ đang chải đầu, làm dáng, làm duyên. Mỗi khi chị gió nhẹ thoảng qua, mặt nước lăn tăn gợn sóng, một vài chiếc lá lại lìa cành, chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt sông, hững hờ trôi như những chiếc thuyền nhỏ.
Sông Đào chảy quanh xóm làng, dòng sông như người mẹ hiền, là nguồn sống cho người dân quê tôi. Nó là nguồn nước chính cung cấp cho những cánh đồng, ruộng rau, là nguồn cung cấp thủy hải sản quý giá, đôi khi lại là nguồn nước phục vụ cho sinh hoạt. Nơi đây cũng gắn bó với bao kỉ niệm thời ấu thơ của tôi. Những ngày chiều chiều lũ trẻ rủ nhau ra bờ sông chơi, nô đùa vui vẻ. bày những trò chơi lí thú. Khi ấy dòng sông như người bạn hiền hòa ngắm nhìn lũ trẻ chúng tôi vui chơi, mặt nước in bóng những nụ cười rạng rỡ. Vào những buổi chiều tối, các bà, các mẹ lại kéo nhau ra bờ sông giặt rũ, trò chuyện sau một ngày lao động mệt mòi, ánh trăng sáng rực rỡ soi sáng mặt nước như dát vàng dát bạc. Vào những ngày đánh cá, dòng sông lại tấp nập thuyền bè qua lại rộn ràng, những mẻ tôm, mẻ cá đầy ắp như những chiến lợi phẩm mà dòng sông dành tặng cho người dân quê tôi.
Đối với tôi, tôi thích nhất những lúc được ngồi bên bờ sông, đưa đôi chân xuống dòng nước để cảm nhận sự mát lạnh, đón những cơn gió trong lành, ngắm nhìn dòng sông quê hương yên bình, phẳng lặng, cảm giác dễ chịu mà bình yên vô cùng. Dòng sông đã luôn ở nơi đây, tồn tại như một chân lý, nó không còn chỉ là một dòng sông bình thường mà nó là người bạn tri kỉ không thể thiếu trong nếp sống của làng quê tôi. Dòng sông quê hương ấy đã nuôi dưỡng biết bao thế hệ người con trưởng thành như ngày hôm nay nên nó thân thương mà đáng kính vô cùng.
Tôi lớn lên từ dòng nước của làng quê. Có lẽ sau ngày, dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi mãi không bao giờ quên dòng sông Đào quê hương. Nó luôn tồn tại trong tôi như một kí ức không thể xóa nhòa của ngày ấu thơ, của nhịp đập quê hương luôn sục sôi trong trái tim này.
Tuổi thơ ai cũng được đắm mình với lời ru ngọt ngào của mẹ, được vui chơi trong thế giới cổ tích đầy màu sắc của bà, được thả hồn vào tiếng sáo vi vu, câu hò trong veo ven sông và dòng sông quê nơi ấp ủ bao kỷ niệm êm đềm.
Dòng sông rộng mênh mông, uốn khúc như một chú trăn xanh lớn cuồn cuộn đổ ra biển cả. Nước sông xanh.mát lành.gợn sóng lăn tăn. Buổi sớm mai, ông mắt trời chiếu những tia nắng hồng yếu ớt xuống mặt sông. Mặt nước óng ánh,lấp lánh tưởng như dòng sông mặc chiếc áo lụa đào. Trưa xuống, ánh nắng trở lên chói chang, gay gắt. Dòng sông như đổ lửa, dòng lửa cuồn cuộn chảy ấp vào những rặng tre ven bờ. Chiều chiều mặt sông xanh biếc,gợn sóng lăn tăn. Lũ trẻ chúng tôi nhảy xuống tắm, đùa nghịch, vùng vẫy. Khi màn đêm buông xuống,chúng tôi chèo thuyền ra giữa sông ngắm trăng. Ánh trăng lung linh soi sáng xuống dòng sông. Sóng lăn tăn đập vào mạn thuyền như ru chúng tôi ngủ.
Sông luôn là nỗi nhớ niềm thương của những người xa quê. Con sông yêu thương con sông thân thiện biết bao. Dù sau này có đi đâu, tôi luôn nhớ về quê, nhớ về dòng sông tuổi thơ nơi in dấu bao kỷ niệm.
Trong những tháng ngày nghỉ dịch, thật không biết ngoài kia thế nào. Em nhớ quê nội nơi có cánh đồng lúa bát ngát, em nhớ Hồ Gươm có tháp rùa với những hàng cây. Nhưng em nhớ nhất là những ngày hè mà gia đình em đi chơi Hồ Tây, là những giây phút vui vẻ yên bình bên gia đình.
___________________________________________________________________________
Kết bài
Hồ Tây đã gắn liền với biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp của em. Em rất thích ngắm cảnh Hồ Tây, hi vọng rằng đại dịch sớm hết để em lại được đi chơi ở danh lam thắng cảnh này.
Bài Cây Cỏ Nước Nam là bài gì đấy ?
kể chuyện nha bạn
câu 3
1. Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
2. Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người chung một nước phải thương nhau cùng
3. Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
4. Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết
Thành công, thành công, đại thành công
5. Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
7. Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày Giỗ Tổ mùng mười tháng ba
8. Dù ai buôn bán gần xa
Nhớ ngày Giỗ Tổ tháng ba mùng mười
Nhớ có vậy thôi sorry
từ trái nghĩa với từ nhọc nhằn là từ an nhàn còn đật câu thì bạn tự đặt đi nha
Trái nghĩa với nhọc nhằn là lười biếng.
Còn câu thì bn tự đặt nha
Có lẽ khi nói đến ngôi trường là một khái niệm không hề xa xôi đối với tất cả chúng ta. Ai cũng có một ngôi trường in sâu trong tâm trí mình mà khi đi đâu ta cũng không thể nào quên được mái trường thân thương ấy.
lười quá
nhưng làm ơn cho mik k
mik sẽ trả lời vào ngày mai