Viết đoạn vawnveef vấn đề sóng gió
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Thể loại của văn bản là nhật ký.
Câu 2: Những dấu hiệu của tính phi hư cấu trong văn bản:
Văn bản ghi lại các sự kiện thực tế, như việc làng xóm bị tàn phá vào ngày 29.2.1968, hoặc việc bị ném bom làm điện đứt và cảnh tang tóc trong làng.
Nhân vật trong văn bản là tác giả tự xưng “ta”, trải nghiệm và cảm nhận chân thực về cuộc sống thời chiến.
Các chi tiết miêu tả rất cụ thể, sống động và có tính cá nhân cao, làm nổi bật tâm tư, tình cảm của một người lính trẻ trong thời chiến.
Câu 3: Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu: “Không, suốt đời ta không quên, ta không quên cảnh em bé miền Nam đập tay lên vũng máu” là điệp ngữ ("không quên" lặp lại hai lần). Tác dụng của biện pháp này là nhấn mạnh cảm xúc đau đớn, khắc sâu sự phẫn nộ và ám ảnh của người lính trước sự tàn bạo của chiến tranh, khiến cho hình ảnh bi thương của em bé miền Nam trở nên rõ nét và ám ảnh trong tâm trí người đọc.
Câu 4: Việc kết hợp các phương thức biểu đạt như tự sự, miêu tả, biểu cảm và nghị luận trong văn bản có hiệu quả sau:
Tự sự giúp câu chuyện trở nên chân thực, như một mẩu ký ức sống động về chiến tranh.
Miêu tả làm nổi bật hình ảnh đau thương của làng xóm và sự khốc liệt của bom đạn, tạo sức gợi hình cao.
Biểu cảm thể hiện tâm trạng, cảm xúc mãnh liệt của tác giả như sự đau đớn, căm phẫn trước kẻ thù, đồng thời là lòng yêu nước cháy bỏng.
Nghị luận thể hiện suy tư, trăn trở của người lính về ý nghĩa của việc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
Câu 5:
Sau khi đọc đoạn trích, mình cảm thấy xúc động và khâm phục tinh thần yêu nước của những người lính trẻ thời chiến. Họ không chỉ chịu đựng đau đớn, mất mát mà còn giữ vững lý tưởng và khao khát được chiến đấu bảo vệ quê hương. Chi tiết để lại ấn tượng đặc biệt là cảnh "em bé miền Nam đập tay lên vũng máu". Hình ảnh này gây xúc động mạnh, vì nó biểu tượng cho nỗi đau và mất mát của dân thường vô tội trong chiến tranh, đặc biệt là trẻ em, những người đáng lẽ ra được sống trong bình yên.
Bài thơ Đêm Mưa của Tô Hoàn là một tác phẩm xuất sắc thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và tâm hồn con người, được tác giả khéo léo truyền tải qua cảm xúc và hình ảnh đầy lãng mạn. Qua bài thơ, Tô Hoàn không chỉ miêu tả một đêm mưa bình thường mà còn là một sự diễn đạt sâu sắc những cảm xúc ẩn giấu trong lòng tác giả khi đối diện với sự trầm lắng và mênh mang của thiên nhiên. Từ đó, người đọc cảm nhận được tâm hồn nhạy cảm của tác giả, khi đứng trước khung cảnh đêm mưa lại không khỏi bồi hồi, suy tư.
Mưa là một đề tài phổ biến trong văn học, thường được dùng để khắc họa những cảm xúc buồn bã, u ám, nhưng trong bài thơ Đêm Mưa, Tô Hoàn đã tạo nên một không gian mưa với những cảm xúc đặc biệt. Đêm mưa được miêu tả không chỉ đơn thuần là sự vật mà còn là một phần của thế giới nội tâm, là một "người bạn" có thể lắng nghe và chia sẻ. Qua từng dòng thơ, hình ảnh mưa trong đêm hiện lên như một biểu tượng của sự tĩnh lặng, của dòng chảy thời gian, và cũng là của những xúc cảm sâu kín.
Khung cảnh đêm mưa được mở ra qua những âm thanh, ánh sáng và chuyển động tự nhiên của mưa. Âm thanh của mưa rơi trên mái nhà, trên lá cây, vọng lại một cách êm đềm và trầm lắng. Những hạt mưa rơi không chỉ tác động vào thế giới vật chất mà còn dội vào lòng người, khiến tâm hồn tác giả lắng đọng, hòa cùng nhịp đập của thiên nhiên. Tác giả miêu tả mưa với những cảm nhận sâu sắc, tinh tế, để người đọc cũng có thể nghe thấy tiếng mưa và cảm nhận được không khí của đêm tối, tạo nên một không gian huyền bí, trầm lắng.
Trong bài thơ, đêm mưa không đơn giản chỉ là một hiện tượng thời tiết, mà là một biểu tượng cho tâm trạng của tác giả. Mưa như gợi nhắc về những kỷ niệm, về nỗi cô đơn và sự trầm tư của người trong đêm tối. Tô Hoàn thể hiện tâm trạng của mình qua từng câu chữ, như gửi gắm tâm sự và nỗi lòng vào từng hạt mưa. Đêm mưa trở thành bức tranh phản ánh cảm xúc, là nơi để tác giả giải bày những suy tư, những nỗi niềm khó tỏ cùng ai.
Những cảm xúc ấy được diễn tả một cách tinh tế qua hình ảnh đêm mưa, là sự đối diện giữa tác giả và thế giới nội tâm của mình. Tác giả như tự vấn, như đắm chìm vào dòng suy nghĩ, để rồi nhận ra những điều thật giản đơn nhưng sâu sắc. Đêm mưa gợi lên một nỗi buồn nhẹ nhàng, không phải nỗi buồn đau khổ mà là sự trầm ngâm, tĩnh lặng trước cuộc sống.
Một trong những điểm đặc sắc của Đêm Mưa là nghệ thuật miêu tả phong phú, tinh tế của Tô Hoàn. Tác giả đã tạo nên một bức tranh sống động của đêm mưa, với những hình ảnh thiên nhiên được miêu tả tỉ mỉ, gợi cảm. Hình ảnh mưa rơi, tiếng mưa đêm được khắc họa bằng ngôn ngữ đơn giản nhưng đầy nhạc điệu, khiến người đọc có thể cảm nhận được những cung bậc của mưa.
Sự tài tình trong ngôn ngữ của Tô Hoàn còn thể hiện qua cách ông sử dụng các biện pháp nghệ thuật như ẩn dụ, so sánh, tạo nên chiều sâu cho hình ảnh mưa đêm. Đối với Tô Hoàn, mưa không chỉ là âm thanh, mà còn là một biểu tượng cho những cảm xúc đan xen, là nơi để ông lắng nghe lòng mình và tìm lại những khoảnh khắc yên bình trong cuộc sống. Mưa đêm, với Tô Hoàn, là một giai điệu của thiên nhiên, và qua những câu thơ của ông, người đọc cũng có thể cảm nhận được nhịp đập ấy.
Bài thơ Đêm Mưa không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn là lời tự sự của tác giả. Qua đêm mưa, tác giả thể hiện những trăn trở về cuộc sống, về thân phận và sự hữu hạn của con người trước vũ trụ bao la. Đêm mưa không chỉ là một đêm mưa, mà là một phần của hành trình đi tìm kiếm sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Nó là khoảnh khắc mà tác giả nhận ra sự nhỏ bé của mình, nhưng đồng thời cũng là niềm kiêu hãnh khi được sống và cảm nhận thiên nhiên một cách sâu sắc.
Qua hình ảnh đêm mưa, Tô Hoàn cũng gửi gắm thông điệp về sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên. Con người có thể tìm thấy sự an ủi, động viên trong lòng thiên nhiên. Đêm mưa, với tiếng rì rầm của mưa, với bóng tối bao phủ, chính là khoảnh khắc mà con người có thể đối diện với chính mình, để rồi tìm thấy niềm an ủi, sự bình yên giữa dòng đời xô bồ.
Bài thơ Đêm Mưa của Tô Hoàn là một tác phẩm sâu lắng, thể hiện cái nhìn tinh tế của tác giả về thiên nhiên và cuộc sống. Đêm mưa trong thơ Tô Hoàn không chỉ là một hiện tượng tự nhiên mà còn là một hình tượng nghệ thuật, là không gian để tác giả gửi gắm những nỗi niềm riêng, cũng như tạo nên những cảm xúc lắng đọng trong lòng người đọc. Qua bài thơ, chúng ta không chỉ cảm nhận được cái đẹp của đêm mưa mà còn hiểu thêm về tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc của tác giả khi đứng trước những biến chuyển của thiên nhiên.
Bài thơ "Mưa đêm" của Tô Hoài là một tác phẩm nổi bật với những đặc điểm nghệ thuật sâu sắc, thể hiện rõ nét cảm xúc và cái nhìn tinh tế về cảnh vật, cuộc sống. Trước hết, nghệ thuật tả cảnh trong bài thơ rất sinh động, mưa đêm được miêu tả không chỉ bằng hình ảnh mà còn bằng âm thanh và cảm giác, tạo nên một không gian mênh mông, vắng lặng. Câu thơ "mưa nhẹ rơi trên mái ngói" không chỉ đơn thuần là một hình ảnh, mà còn mang đến cảm giác mưa như thấm vào lòng người, gợi lên sự tĩnh lặng, yên bình của một đêm mưa.
Nghệ thuật nhân hóa được Tô Hoài sử dụng khéo léo khi miêu tả "mưa thầm thì", khiến cho mưa không còn là hiện tượng tự nhiên mà trở thành một nhân vật có cảm xúc, tạo nên một mối quan hệ gần gũi, thân thiết giữa con người và thiên nhiên. Bên cạnh đó, tác giả cũng vận dụng biện pháp đối lập khi đặt cảnh vật trong sự yên tĩnh, lắng đọng giữa một không gian mưa rơi và đêm vắng, từ đó làm nổi bật tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Với sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa tả cảnh và biểu đạt tâm trạng, "Mưa đêm" không chỉ là bài thơ về thiên nhiên mà còn là những suy tư, cảm xúc sâu lắng của tác giả, mang đến cho người đọc những trải nghiệm tinh tế về vẻ đẹp của đêm mưa.
Câu 1: So sánh, đánh giá nội dung giữa hai đoạn trích
Đoạn trích Nhật ký Đặng Thùy Trâm thể hiện nỗi buồn và sự tiếc nuối của người trẻ thời chiến khi tuổi thanh xuân không thể trọn vẹn do phải hy sinh vì đất nước. Họ gạt bỏ ước mơ cá nhân để cống hiến cho lý tưởng độc lập và tự do, thể hiện lòng yêu nước sâu sắc và tinh thần trách nhiệm lớn lao.
So với đoạn trích ở phần Đọc hiểu, cả hai đều đề cao sự hy sinh của tuổi trẻ. Tuy nhiên, Nhật ký Đặng Thùy Trâm nhấn mạnh sự mất mát và ý thức về trách nhiệm thời đại, từ đó tôn vinh tinh thần quả cảm và sự dấn thân của thế hệ trẻ.
Câu 2: Nghị luận về lối sống an nhàn hay sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân
Trong cuộc sống hiện đại, việc chọn lối sống an nhàn hay không ngừng phát triển là một quyết định quan trọng. Lối sống an nhàn có thể mang đến sự ổn định, nhưng cũng dễ dẫn đến trì trệ, giống như “Hội chứng Ếch luộc,” khi người ta mải mê với sự thoải mái mà quên đi phát triển bản thân.
Ngược lại, sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân giúp người trẻ học hỏi, mở rộng tầm nhìn và khám phá tiềm năng. Tuy rằng phải đối mặt với nhiều thử thách, nhưng chính những trải nghiệm này sẽ giúp ta trưởng thành và thích nghi trong một thế giới không ngừng biến động. Người trẻ nên lựa chọn sống không ngừng phát triển để thực sự sống trọn vẹn, có ý nghĩa và đóng góp nhiều hơn cho xã hội.
Tham khảo bài mình nha:
Cuộc sống là một hành trình đầy sóng gió. Ai rồi cũng sẽ phải đối mặt với những khó khăn, thử thách. Có những lúc, ta cảm thấy như bị cuốn vào những cơn sóng dữ, bơ vơ giữa biển khơi mênh mông. Nhưng chính những sóng gió ấy lại giúp ta trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Chúng ta học được cách đối mặt với thất bại, vượt qua nỗi đau và tìm thấy niềm tin vào bản thân.
bạn tham khảo ạ:
Sóng gió là 1 bài của Jack (Trịnh Trần Phương Tuấn) và em cũng là 1 con đóm chúa (hihi) ><
blablablabla...:)))